Ngôi nhà gỗ sồi trong rừng có một cái bếp nhỏ, trong chảo dầu đang xào thịt rắn, tiếng xèo xèo phát ra từng miếng thịt.
Uyển Sa cầm cái muôi lật chuyển mặt, thỉnh thoảng nhìn về phía bên kia bàn ăn.
Phó Nhất Hành đang uống trà và ngồi đối diện với giám thị 86, trên bàn có một ngọn đèn cũ đang cháy, ánh sáng màu vàng mờ nhạt bao quanh thân hai người.
Bầu không khí kì lạ lại cứng ngắc, như thể hết sức căng thẳng, hai người này tùy lúc có thể chiến đấu vậy.
Ngôi nhà gỗ sồi này là nơi ở của giám thị 86. Nếu hắn có ít tốt mời bọn họ ở lại đây, sao lại có địch ý với bọn họ?
Uyển Sa bưng lên thịt rắn đã nấu chín, ngồi xuống bên cạnh của Phó Nhất Hành, đôi đũa khua nhẹ vào cái bát rỗng mỉm cười: "Nếm thử tay nghề của em đi."
Găng tay đen của Phó Nhất Hành cầm đũa, gắp một khối thịt rắn hé răng trắng cắn gọn gàng, sau đó nhấm nuốt, đồ ăn đi xuống cổ họng nhấp nhô khiến người ta mê muội.
Uyển Sa nâng máy chăm chút nhìn anh không chớp mắt: "Ăn có ngon không?"
Phó Nhất Hành quay mặt nhìn cô, khoé môi cong lên nụ cười nhạt khiến đường cong ngũ quan sắc bén của anh trở nên mềm mại hơn một chút: "Không tệ."
Ánh mắt của Uyển Sa hy vọng nhìn thẳng vào con ngươi đen láy của anh, trong lòng hơi ngọt ngào nhất nếm mật ong: "Anh thích thì tốt rồi."
Giám thị 86 ho khan hai tiếng, buông đũa: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456513/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.