Phó Nhất Hành khoét một mảnh gỗ, mang theo mồi lửa. Uyển Sa lại rửa sạch lá cây cọ để bọc lấy thịt cá mập còn dư và đi theo bước chân của Phó Nhất Hành.
Những nhánh lá xum xuê trên đỉnh đầu từng lớp che giữa những tán cây cao chót vót khiến Uyển Sa cảm giác cơ thể đang đi trên đáy biển xanh thẫm không bao giờ thấy ánh sáng.
Sự thật đã chứng minh rằng những gì Phó Nhất Hành làm đúng. Sau khi đi bộ đường dài hầu hết thời gian trong ngày, Uyển Sa đang dần tiêu hao hết sức lực và tinh thần, thịt cá mập mang theo đã ăn hết, cô có hơi đói bụng.
Phó Nhất Hành đi mở đường phía trước, cách cô vài bước xa, bắp chân anh mạnh mẽ, một cước dẫm nát lên bụi cây, phát ra tiếng "rốp rốp".
Uyển Sa đi phía sau lưng, đôi mắt lướt trên mái tóc đen của anh, cổ dài trắng, uốn lượn đến eo tam giác tỉ lệ vàng rộng và dài, khắp nơi đều có khí phách nam tính.
Toàn thân anh dường như toát ra một từ trường mạnh mẽ, thu hút toàn bộ chú ý của Uyển Sa. Cô muốn đến gần anh, vuốt ve cơ thể cường tráng của anh. Muốn ôm lấy anh, mềm mại bò lên, bị thân thể cường tráng của anh đè lên.
Nghĩ muốn đặt anh xuống, cởi bỏ bộ đồng phục đen ra xé rách biểu hiện cấm dục giả vờ kia, cầm côn thịt nam tính nhét vào trong cơ thể mình.
Nghĩ muốn hòa cùng một thể, cắm côn thịt của anh vào, ngồi ở giữa hai chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456512/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.