Tôn Mậu nhìn vào hình chiếu trên tường mà cười ngặt nghẽo ngồi xuống ghế sofa: "Thầy Quách yêu cầu tôi giám sát các cậu, tia hồng ngoại sẽ quét chuyển động của các cậu, nếu kết quả đạt thì sẽ mở cửa phòng."
Uyển Sa tức giận, đừng nói động tác khó ra sao mà cậu ta còn quan sát làm sao mà thực hành.
Phó Nhất Hành mím môi, đôi găng tay ngoắc ngoắc ra hiệu bảo Tôn Mậu đến gần.
Tôn Mậu đang ngồi thẳng thoải mái, nhích mông một chút, khi đối diện đôi mắt u tối của Phó Nhất Hành thì cơ thể lại vô tình đi về phía anh.
Phó Nhất Hành chờ cậu ta đến gần, nhanh chóng vương đôi tay dài như dây điện đánh vào bên cổ cậu ta.
Tôn Mậu bị một đòn mạnh đánh trúng, toàn thân chấn động, hai mắt trợn trắng hôn mê ngã xuống đất.
Uyển Sa kích động: "Anh đánh cậu ta làm gì?"
Phó Nhất Hành kéo hai chân cậu ta vào góc bên cạnh, dùng bao tải che lại.
"Không chết đâu, đó là động mạch cổ." Anh phủi bụi trên găng tay đen và chỉ vào cổ của mình,"Làm vị trí này, đánh vừa đủ mạnh sẽ khiến người khác ngất xỉu, mạnh hơn chút có thể gây chết người."
Uyển Sa sờ vào cổ, không thể không nói: "Hẳn là các điểm tử huyệt được phát trên TV, hóa ra là có thật. Cậu ta ngất thì ổn rồi, em sẽ xem thử máy móc."
Trong căn phòng tối tắm khép kín như vậy mà tìm chốt mở chẳng khác nào như mò kim đáy bể. Thắt lưng Uyển Sa nhức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456499/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.