Uyển Sa gối đầu lên cánh tay anh, đùi trên eo anh, cả người kẹp vào giữa hai chân anh, cả người chơi trong vòng ôm ấm áp, trần trụi gần gũi với đối phương.
Từng cảnh đêm hôm qua lóe lên trong đầu, Uyển Sa nhớ lại bị anh giày vò thế nào, lại cùng anh ôm ngủ một đêm, trong lòng xấu hổ muốn tránh xa anh.
Cô rút chân khỏi giữa đùi anh, lấy chăn che ngực ngồi dậy.
Anh dựa lưng vào đầu giường, chăm chút nhìn cô kích động xuống giường, gương mặt cực kỳ bình tĩnh.
Mà khi cô muốn rút chăn để che khuất thân thể trần truồng đầy vết hôn, hình ảnh này kích thích anh.
Phó Nhất Hành kéo một góc chăn khác, mạnh mẽ kéo cô trở về giường.
Uyển Sa bị ép nghiêng về phía trước, ngã xuống giường ngơ ngẩn nhìn anh.
Phó Nhất Hành đến gần cô, hít sâu một hơi,thở thở đều là thương sữa.
Uyển Sa nhìn đôi mắt đen như mực, phản chiếu gương mặt sững sờ của cô. Đáy mắt anh giống như mạch nước ngầm tùy lúc có thể bùng nổ mãnh liệt, một giây sau có thể nhấn chìm cô.
Không kịp chạy thoát, cô bị ép vào đầu giường, chăn màu trắng nhẹ nhàng bay lên phủ trên bọn họ.
Nếu đứng ngoài nhìn vào, trên giường tình nhân bừa bộn, hở ra chăn nhấp nhô lên xuống, cực kỳ mãnh liệt.
Trong chăn,Uyển Sa bị hôn môi, dáng người Phó Nhất Hành cao to đè ở trên người cô, côn thịt cứng ngắc ấn vào giữa đùi cô.
Uyển Sa sợ hãi, xem ra thầy Quách nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456482/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.