Năm năm sau.
Ở cửa vườn trẻ An Lâm xuất hiện một chiếc xe đạp leonúi nhỏ màu đỏ rất lóe mắt, ngồi trên xe là một cậu bé mười tuổi, cậu bé sở hữumột khuôn mặt tuấn tú tinh xảo, mặc bộ đồ thể thao màu xanh lam đẹptrai ngất trời, tuy còn nhỏ nhưng có thể nhìn thấy dáng người thon dài phóngkhoáng.
Chỉ một lát sau khi vườn trẻ mở cửa, từ bên trong tràora một đám tinh linh ríu rít. Quý Thánh Khâu vươn cổ dài để tìm kiếm trong đámngười, rất dễ để tìm ra một bé gái trong chiếc váy công chúa màu hồng nhạt buộchai bím tóc đuôi sam.
“Mạch Mạch....” giọng của cậu bé rất to, gọi côbé có đứng cách đó không xa, phụ huynh của mấy đứa bé đến đón con cũngquay đầu nhìn lại. Tuy đây không phải là lần đầu tiên thấy cậu bé nhưng mọingười vẫn không nhịn được mà khen ngợi: “Đây là con nhà ai thế, rất đẹptrai...”
Quý Thánh Khâu không để ý đến lời khen ngợi của ngườikhác, nhận ba lô của cô bé rồi bỏ vàotrong giỏ xe, sau đó hơi dùng sức ôm cô bé đặt lên sau chỗ ngồi.
Hôm nay tiểu cô nương Mạch Mạch không vui, ngồi phíasau im lặng không nói lời nào, Quý Thánh Khâu vừa đạp xe vừa hỏi: “Mạch Mạch,làm sao thế?”
Mạch Mạch tức giận chu miệng rồi nói: “Tiểu Béo ngồisau em nói em là đứa trẻ không có ba, bạn ấy nói dối, rõ ràng mẹ nói, ba lànhân viên du hành vũ trụ, đi đến mặt trăng hái sao cho em!”
Quý Thánh Khâu phanh xe lại dừng ở bên đường, sau đóxuống xe ôm cô bé xuống, chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207696/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.