Đổng Hâm Ngôn buông ống tay áo của Declan ra, lui mấybước về phía sau, cúi đầu nói: “Xin lỗi, Daclan, em biết làm như thế rất tùyhứng, nhưng mà, em không cách nào có thể làm như không quan tâm đến anh ấyđược.”
Declan cũng không tức giận, ngược lại cười sờ lên đầucô, giọng nói dịu dàng: “Đây mới là em, anh thíchnhư thế, là cô gái nhỏ thành thật, dũng cảm và lương thiện…. không giống nhưvừa rồi, rõ ràng còn yêu cậu ra như thế, nhưng lại lừa mình dối người. Lúc đầuanh đã tự với bản thân rằng, nếu em đã giả vờ không yêu, thì anh sẽ giả nhưkhông biết để ở bên em cả đời. Nhưng mà bây giờ anh không muốn một người màtrong lòng không có anh nữa…”
“Declan…”
“Tiểu Ngôn, chúng ta hủy hôn đi!”
“Tiểu ngôn, anh buông ra là vì anh hi vọng em đượchạnh phúc, không có gì quan trọng hơn so với cô gai yêu mến của anh được sốngthật hạnh phúc…”
Tình thuống bất ngờ khiến mọi người đều rất kinh ngạc,nhưng không bao gồm cả Declan. Sau khi Thiệu Tử Bác hôn mê, cô gái kia kêu lớn“cứu người’, tìm người trợ giúp. Nhưng sau khi mọi người vây lại xem, nhữngngười bạn nam giới của cô không ai tới giúp khiêng Thiệu Tử Bác đi. Nếu nhưThiệu Tử Bác nguy hiểm cận kề, chắc chắn Hạ Viêm sẽ chẳng trôm cậy vào ai màvác anh đi thẳng tới viện chứ không phải chờ mọi người đến xem nữa.
Nhưng mà anh không muốn vạch trần, cô gái bên cạnh nắmchặt lấy tay anh, nắm da thịt anh phát đau thì anh đã biết, căn bản người đókhông phải mình…
Anh rất thích cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207690/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.