Thiệu Tử Bác muốn kéo tay cô nhưng lại không dám,giọng nói tỏ vẻ bất lực: “Anh không dám tới tìm em, như vậy anh có thể giả vờem vẫn là của anh, nhưng mà dù sao cũng là lừa người dối mình…”
“Cho đến lúc em sắp lấy người khác, anh mới cố lấydũng khí….”
Thần hình cao lớn từ từ hạ xuống, chân trái của ThiệuTử Bác lùi về phía sau mấy bước rồi quỳ gối xuống. Vạt áo khoác màu đen rơitrên bãi cỏ hoa lệ, anh chàng đẹp trai hơi ngẩng đầu, tiều tụy nhìn cô dâutrước mặt, giọng nói rất kiên định: “Tiểu Ngôn, cho anh một cơ hội được không?”
Khung cảnh lúc đó rất yên tĩnh, cơ thể An Hòa như đãngừng thở, trong lòng như liều mạng dốc sức mà hét với đồng chí Đổng rằng “Đồngý với anh ấy đi..”
Thật lâu sau khi xung quanh không hề có tiếng động,mọi người đều bị một màn này làm rung động, thậm chí ngay cả chú rể Declan cũngkhông nói gì như đang đứng chờ câu trả lời của cô.
Trong đầu Đổng Hâm Ngôn hiện lên hình ảnh một nămtrước khi cô còn ở trụ sở của tổ chức, có một lần, cô không cẩn thận nói sauchọc giận Hạ Viêm, trước mặt nhiều người như vậy anh bóp cổ của cô, cả ngườiche khuất trước người cô, ánh mắt rất kinh khủng, dáng vẻ như hận không thểgiết được cô.
Đêm đó, anh không để ý đến sợ hãi của cô, ở ngay trongcăn nhà dưới cửa sổ sát đất đầy ánh trăng mà giày vò cô. Ánh đèn từ trạm canhgác chiếu vào, chiếu xuống cơ thể tái nhợt của cô đang dính vào cửa sổ, giờphút đó, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207689/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.