Liên tiếp ba bốn ngày, Hạ Viêm đều không trở về.Thân thể An Hòa khá hơn một chút nhưng trái tim lại ngày càng lạnhnhư băng, rốt cuộc anh cũng chán rồi sao, trước kia cho dù anh ra ngoàicũng sẽ nói với cô một tiếng, thỉnh thoảng còn gọi điện thoại chocô, tuy phần lớn anh đều nói những chuyện không đứng đắn nhưng cô lạicảm thấy ấm áp.
Ra khỏi biệt thự một lần nữa là khi Hạ Viêmđã đi được bốn ngày, trong tủ lạnh đã không còn thức ăn nữa, cô gọisố điện thoại mà Hạ Viêm đã đưa cho, kêu họ giao thức ăn đến, ngồitrên ghế salon lại cảm thấy buốn chán, cô đứng dậy kéo cửa chính đira ngoài sân.
Trong sân có rất nhiều loại hoa, một lần cô nóithích hoa nên ngày hôm sau Hạ Viêm phái người đưa đến rất nhiều loạihoa quý. Rốt cuộc anh suy nghĩ thế nào An Hòa không thể đoán ra, rõràng ngay cả tình nhân bọn họ cũng không phải nhưng có đôi khi anhdường như rất quan tâm đến cô… An Hòa lắc đầu thật mạnh, không muốntiếp tục suy nghĩ nữa, cầm bình tưới bắt đầu tưới hoa.
Vài phút sau, An Hòa không thấy người đưa thứcăn tới mà lại thấy Selina cao ngạo xinh đẹp lạnh lùng tới.
Khóe miệng Selina không che giấu nụ cười tràophúng, “Những ngày an nhàn của mày đã chấm dứt, thủ lĩnh ra lệnhcho tao đưa mày về lại Vân lâu.”
Thân thể An Hòa cứng đờ, bình tưới rơi xuốngmặt đất, nước bắn vào ống quần, mát rượi. Selina trông thấy dáng vẻnày của cô lại càng đắc ý hơn, giọng điệu cũng càng ác độc hơn:“Tao đã nói rồi mà, thủ lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207657/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.