Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không ai đi, triều đình cũng không lại tốn bạc đi giữ gìn, cho nên đường cáp treo tốt xấu, có thể đi hay không còn chưa biết.
“Hiện tại chúng ta cách cầu còn bao xa?”
“Qua cầu phải đi đường lớn, với tốc độ hiện tại của chúng ta, sợ là trước trời tối không đến được bên kia, cho nên bọn họ mới nghĩ đi đường nhỏ.”
Tô Oanh cũng chưa ý kiến đi nơi nào, chỉ là muốn đến nơi nhanh hơn.
Cũng may cầu dây Tây Nam cách không xa, qua buổi trưa bọn họ đã đến.
Tô Oanh ngẩng đầu nhìn lại, màn mưa và hơi nước bao phủ ở trên vách núi, từ xa có thể thấy cầu dây rỉ sét loang lổ, bởi vì trên vách núi sương mù quá nặng, bọn họ căn bản là không nhìn thấy tình huống bờ bên kia.
Quan sai cởi bỏ dây dắt chó buộc ở xe đẩy bên cạnh, dẫn chó đen kia đi bằng dây cáp đến cầu treo.
Không bao lâu, bờ bên kia truyền đến một tiếng chó sủa.
Tô Oanh nghe hồi âm đại khái tính ra chiều dài cầu treo bằng dây cáp này có năm mươi mét.
Năm mươi mét không dài lắm, nếu xích sắt vững chắc, đi qua không là vấn đề.
Lý Đạt vì bảo đảm xích sắt sẽ không đứt gãy, để cho tất cả phạm nhân đều chia làm một tổ nhỏ mười người, trước sau cộng thêm hai quan sai qua cầu.
Vì chia sẻ trọng lượng trên người cho Tô Oanh, Hạ Thủ Nghĩa lấy tay nải trên người nàng qua.
Các phạm nhân đều lo lắng lúc qua cầu sẽ xảy ra chuyện, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373414/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.