Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Oanh cầm áo tơi đi đến trước mặt Tiêu Tẫn, trực tiếp khoác áo tơi ở trên người hắn, sau đó cũng mang mũ lên cho hắn.
Động tác của nàng hơi thô lỗ, lúc chụp mũ đều kéo đầu tóc Tiêu Tẫn đến lộn xộn.
Gân xanh trên trán Tiêu Tẫn nhảy mạnh: “Tô Oanh, ngươi đủ rồi!”
Tô Oanh ngẩng đầu, cười ác liệt: “Lấy oán trả ơn.”
Nói xong, còn duỗi tay nhéo ở trên khuôn mặt nhỏ của Đại Bảo, a, đứa bé này thật sự là quá gầy, một tay nhéu xuống đều không nổi bao nhiêu thịt.
Đại Bảo xấu hổ và giận dữ nhìn nàng, giống như là một con tiểu sói xám tức giận, Tô Oanh trực tiếp bị bộ dáng này của cậu bé chọc cười: “Ngoan, đừng học phụ thân của ngươi, như ai cũng đều thiếu hắn hai trăm năm tám vạn vậy.”
Tiêu Tẫn nắm chặt hai quyền, sớm hay muộn hắn cũng phải thu thập nữ nhân này! Tô Oánh phủ thêm áo tơi cho Triệu ma ma, đội mũ lên, mình cũng đội mũ lên, chia dù giấy dư lại cho Hạ Thủ Nghĩa và hai mẫu tử Trương Thúy Nương.
Bọn họ mới ra thôn không bao lâu mưa rơi xuống càng lớn hơn.
Màn mưa to như vậy gần như khiến người không thấy rõ đường phía trước, chỉ là bọn họ đã đi ra một đoạn, không có khả năng bởi vì trời mưa lại đi vòng trở về tránh mưa.
Hôm nay nhiệm vụ của bọn họ chính là đi qua Việt thành, dọc theo Việt thành đi về phía Tây Nam.
“Đây là ông trời bị thủng lỗ, trời mưa này thành như vậy phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373413/chuong-45.html