Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hạ Thủ Nghĩa gật đầu, cầm đồ vật đi ra sân sau của nhà ở với Bạch Sương.
Nông trại này chỉ có một cửa ra, chỉ cần bọn họ không ra khỏi cửa, quan sai cũng sẽ không quá mức hạn chế bọn họ hành động.
Tô Oanh lấy nước dịch dinh dưỡng để ở túi cẩn thận cho Đại Bảo uống vào, vốn tiểu gia hỏa đã gầy, hiện tại lại bị bệnh lại càng gầy hơn, nàng hơi đau lòng, nghĩ chờ đứa bé này hết bệnh rồi, nàng nhất định nghĩ cách cho bọn họ ăn đến trắng trẻo mập mạp.
“Khụ khụ…”
Mới vừa buông Đại Bảo ra, Triệu ma ma lại ho khan kịch liệt.
Tô Oanh chỉ có thể tiến lên vỗ lưng cho bà ấy thuận khí.
Ho khan xong, Triệu ma ma dần tỉnh lại, trợn mắt nhìn Tô Oanh còn chưa phản ứng kịp.
“Vương, Vương phi…”
“Triệu ma ma tỉnh rồi, dậy uống nước đi.”
Tô Oanh đưa túi nước đường glucose tới bên môi bà ấy.
Giọng nói của Triệu ma ma xác thật khó chịu, há mồm uống một ngụm, phát hiện nước này lại ngọt.
Bà ấy nhanh dùng tay đẩy túi nước ra, luyến tiếc uống thêm: “Lão nô hết khát rồi, Vương phi giữ lại bản thân uống đi.”
Tô Oanh nhìn khuôn mặt hiền từ của bà ấy, ngực hơi khó chịu: “Ta còn có rất nhiều, ngươi mau uống đi, như vậy bệnh mới có thể khỏi hẳn.”
Triệu ma ma nhìn ánh mắt chờ đợi của nàng, không đành lòng khiến nàng thất vọng, vẫn là uống tất cả nước đường glucose vào.
Bà ấy vốn tưởng mình sẽ chết, không nghĩ tới còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373405/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.