Ngày thứ hai, ánh mặt trời sáng choang, Khương Mạc bị ánh mặt trời chói mắt đánh thức. Nàng lấy tay chắn hai mắt lại rồi nằm ì trên giường một lúc mới chịu đứng lên.
Kết quả vừa mới ra khỏi cửa, nàng đã ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy bên hồ trước cửa có một người đang ngồi thả câu, bên cạnh hắn có một đứa bé đang ngửa đầu nói chuyện với hắn. Hình ảnh một vẻ năm tháng yên bình, khiến Khương Mạc hoài nghi trong chớp mắt rằng có phải mình đi nhầm cửa hay không.
“Tỷ tỷ, tỷ tỉnh rồi.”
Yến Bình thấy nàng đứng ở cửa, lập tức đứng dậy, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía nàng.
Khương Mạc căng thẳng trong lòng, vội vàng đón lấy, sợ nhóc té ngã.
“Đệ đừng chạy, chậm một chút.”
Đôi mắt Yến Bình sáng lấp lánh nhìn nàng chằm chằm, gật gật đầu, sau đó lại quay đầu chỉ vào trên bếp nói: “Đệ còn để lại cháo cho tỷ tỷ, bây giờ đệ bưng qua.”
Nói xong, nhóc lại muốn chạy tới phòng bếp.
Khương Mạc vội vàng túm lấy hắn: “Tỷ tỷ tự đi.”
Hai ba bước đã vọt tới phòng bếp, Khương Mạc mở nắp nồi ra, chỉ thấy đáy nồi có một lớp nước lửng, bên trong có một chén cháo trắng vào một quả trứng gà. Khương Mạc cầm trứng gà lên, bưng chén trở về, đã thấy Yến Bình kéo một cái ghế từ trong phòng ra ngoài: “Tỷ tỷ, tỷ ngồi ăn.”
Khương Mạc nhìn bộ dáng hắn ngoan ngoãn, thở dài một hơi.
Sau đó nàng ngồi ở cửa, ăn xong cơm sáng. Độ ấm của cháo và trứng gà vừa đủ để vào miệng.
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/233434/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.