Vào giữa trưa, hơn nữa còn là một buổi trưa trời nắng chói chang, ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên người rất ấm áp dễ chịu.
Khương Mạc sai người dọn một cái ghế ra sân phơi nắng, ngoài ra còn có một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt một ly trà và một đĩa điểm tâm.
Khương Mạc đang cầm sách đọc rất chú tâm, tất cả tinh thần đều bị thế giới mỹ lệ trong sách hấp dẫn, nàng đọc như si như say, ngay cả khi bên cạnh có một người ngồi xuống, nàng cũng không nhận ra.
Hồi lâu sau, Khương Mạc chỉ cảm thấy cổ cứng đờ đau nhức, nàng đặt thư lên bàn trở lại, hoạt động cổ một chút, sau đó ngáp một cái rồi duỗi lưng.
Lưng vừa mới duỗi được một nửa, nàng đã thấy được Hi Phù Ẩn đang ngồi ngay ngắn bên cạnh, trong tay cũng cầm quyển sách như nàng.
Khương Mạc thu tay lại, hỏi hắn: “Sao chàng lại qua đây?”
Đôi mắt Hi Phù Ẩn từ sách chuyển lên trên người Khương Mạc, hắn nói: “Buổi học hôm nay của Yến Bình xong rồi, ta đến gặp nàng.”
Khương Mạc cười mỉm: “Chuyện của chàng đều xử lý hết rồi sao?”
Hi Phù Ẩn gật đầu: “Sắp xong cả rồi.”
Hắn cầm trà lên nhấp một miếng, lúc buông chén trà xuống, ánh mắt hắn liếc đến quyển sách trên bàn. Hi Phù Ẩn cầm sách lên, nhướng mày hỏi nàng: “Nàng thích địa lý chí?”
Hóa ra quyển sách lúc trước Khương Mạc đọc chính là một quyển sách về địa lý.
Khương Mạc ừ một tiếng, sau đó nói: “Trước kia ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/2002798/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.