Nghĩ đến Yến Bình, trái tim Khương Mạc nghẹn lại, có chút khó chịu.
Trận bão cát này thế tới rào rạt, hai người trưởng thành như bọn họ cũng ứng phó gian nan, Yến Bình còn nhỏ tuổi, không biết có xảy ra chuyện gì hay không?
Nghĩ đến đây, nàng đã không khỏi nôn nóng, bởi vì bây giờ nàng không thể nào trở về để xem tình huống của nhóc.
Trước không nói đến chuyện đường núi gập ghềnh, bây giờ lại bị bão cát ảnh hưởng, tầm nhìn xung quanh không đến mười mét, trên mặt đất chất đầy một lớp cát đất dày, một mình nàng còn đi đứng khó khăn, huống chi có thêm cả Hi Phù Ẩn? Cho nên dù nàng có sốt ruột cách mấy, cũng chỉ có thể chịu đựng, vứt đi suy nghĩ ngo ngoe rục rịch trong lòng.
Đối mặt với thiên tai, nếu như đầu óc không tỉnh táo thì thứ mang đến sẽ là nhân họa.
Khương Mạc nhắm mắt lại, cắn chặt răng, ngăn lại cảm xúc dưới đáy lòng. Khi mở mắt lại lần nữa, đáy mắt đã ngập tràn vẻ tỉnh táo.
Nàng ném toàn bộ trứng gà vỡ vụn và trái cây hư không thể ăn được nữa trong rổ đi. Sau đó lại rửa sạch cát đất trên xe.
Khương Mạc thở hổn hển, không chú ý một cái đã hít vào một ngụm cát vàng, bị sặc, gắng sức khụ ra, cổ họng lại đau nóng rát. Nàng vội vàng che lại miệng mũi.
Tuy rằng bão cát đã qua, nhưng hạt cát di chuyển trong không khí không cẩn thận hít vào không chỉ khó chịu mà còn dễ tạo thành bệnh tật, sau này cũng bị giày vò.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/1002920/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.