Editor: Đông Vân Triều 
Tạ Trì An rũ mắt. 
Cậu nhìn thấy, thần kinh của mọi người đã căng cứng cực hạn, chỗ trông chờ duy nhất là đợi người ngoài tới cứu. Nhưng nếu để họ biết, trường học đã sớm bị cô lập hoàn toàn, hậu quả kia... 
Không thể lường được. 
Nhưng cứ giấu diếm thế này cũng không phải là cách. Cậu không nói, chờ bọn họ tự mình phát hiện sẽ càng thêm hỏng bét. 
Khoé môi Tạ Trì An giật giật, vừa toan mở miệng đã bị một tiếng thét cắt ngang. 
"Tớ không chịu nổi nữa! Tớ muốn về nhà!" 
Là Chu Nhất Ngạn, bình thường không tạo ra cảm giác tồn tại gì, lúc này đột nhiên phát điên càng khiến người khác chú ý. 
Mặt Chu Nhất Ngạn xanh trắng, giật lấy túi sách chạy biến khỏi lớp học. 
Sau khúc nhạc đệm bất ngờ, cả căn phòng chớp mắt im lặng. Lớp trưởng tiếp tục gặng hỏi: "Tạ Trì An, các cậu..." 
Chẳng đợi Lớp trưởng dứt câu, Tạ Trì An đã tóm tắt toàn bộ sự việc: "Lúc tôi với Lương Diệc Phi đến phòng phát thanh thì bên trong không có người, sau đó chúng tôi tới phòng bảo vệ xem CAMERA, nhìn thấy một nữ sinh lớp Mười một chết trên hành lang, không phát hiện hung thủ. Còn có, cổng trường biến mất rồi, thay vào đó là một đoạn tường bao kín. Chúng tôi không ra được." 
Ngữ điệu của cậu hơi nhanh, giọng kể rành mạch và tỉnh táo, không khác gì người dẫn chương trình thời sự mỗi bảy giờ tối. Nhưng nội dung nói ra lại khiến tất cả mọi người há mồm kinh ngạc. 
Từng câu từng chữ họ nghe rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-hay-chet/185718/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.