Tiểu Từ xấu hổ muốnrút tay về, bất quá không đấu được với khí lực của hắn, giãy dụa vài lần cũng không có một tia dao động. Sắc mặt nàng càng đỏ, vừa thẹn vừa vội.
- “Đừng nhúc nhích, để cho ta nắm một lúc, từ nay về sau, sợ rằng sẽkhông còn cơ hội.” Ngữ khí của hắn bi thương mà cô đơn, trên khuôn mặttuấn mỹ, mang theo sự quyết tuyệt cùng giãy dụa. Tiểu Từ bị ánh mắt củahắn làm cho mềm lòng, ngừng động đậy, bàn tay tuy rằng nằm gọn tronglòng bàn tay hắn, nhưng trong ngực lại cảm thấy xấu hổ, ánh mắt hắn vững vàng khóa ở trên mặt nàng, làm càn nhìn chằm chằm.
Đột nhiên một thanh âm vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh: “Ai ai, người chờ tathông báo với chủ nhân nhà ta đã, sao có thể xông loạn như thế.”
Sắc mặt Thư Thư trầm xuống, tay siết càng mạnh.
Tiểu Từ kinh ngạc nhìn về phía cách đó không xa một người. Tiểu Ngọc đi sau hắn, lại theo không kịp cước bộ của hắn.
Hắn tay cầm trường kiếm, xoải bước mà đến.
Khuôn mặt hắn anh lãng hơi thoáng vẻ phong sương, như một chiến binh satrường khải hoàn trở về. Mày kiếm dày rậm làm nổi bật đôi mắt tinh anh,tựa hồ cách một kiếp hồng trần cuồn cuộn, xuyên thấu qua hàng vạn gươngmặt trong dòng đời, liếc mắt một cái tìm thấy nàng.
Tâm Tiểu Từ mạnh mẽ đau xót, giống như bị một vật nhọn đâm trúng, rồi sau đó bị nghiền nát lặng lẽ chịu muôn ngàn đau đớn.
Ánh mắt hắn dừng ở trên khuôn mặt nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-vien-ngoc-an/2427661/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.