- “Ngươi là ai? Ta như thế nào lại ở trong này?” Tiểu Từ từ trên giường ngồi dậy, trừng lớn hai mắt, tùy tiện hỏi một câu.
Nam tử trước mắt tao nhã tuấn mỹ, ánh mắt nhu tình.
Vừa thấy nàng tỉnh lại, trong lòng Thư Thư mừng như điên. Đảo mắt, câu hỏicủa nàng làm hắn sửng sốt. Hắn đã từng đặt ra vô số giả thiết khi nàngtỉnh lại. Nàng nhất định rất bi thương khổ sở, cho nên hắn sớm chuẩn bịtốt lời hay để trấn an, nàng nếu muốn lập tức rời khỏi nơi này, khôngmuốn nhìn thấy Kế Diêu và Tang Quả. Hắn cũng sẽ sẵn sàng mang nàng đi.Nhưng hắn vạn vạn không ngờ được bộ dáng của nàng hiện tại. Hắn khôngdám hô hấp, kiềm nén niềm vui trong lòng, cực lực bình tĩnh trấn định.
Bộ dáng của nàng hoàn toàn không có một chút thương tâm, chính là tò mòkhó hiểu còn điểm thêm một chút ngây thơ mơ hồ. Hàng mi cong thon dàikhẽ nhíu, mày rậm đáng yêu như một tiểu oa nhi, đôi mắt linh động khôngchớp mắt nhìn hắn, tìm tòi nghiên cứu tò mò, còn mang theo một tia cảnhgiác đề phòng.
Hắn giật mình, chẳng lẽ?
Hắn chần chờ một chút, thử nói: “Ta là Vân Thư, nàng đã quên sao?”
- “Vân Thư?” Nàng đảo đôi mắt to tròn, lắc đầu nói: “Ta không biết ngươi a.”
Đôi mắt của nàng trong suốt như suối nguồn róc rách. Nàng luôn là một người không có tâm cơ, giờ phút này, hắn tin tưởng một việc, trong lòng nhấtthời động đậy.
Ý niệm đó vừa xuất hiện, hắn ngược lại có chút run run, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-vien-ngoc-an/2427657/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.