Triển Ẩn vừa thấy A Viên muốn cùng nghĩa phụ rời đi, lập tức bước nhanh đến nắm chặt cổ tay nàng, sự đau nhức từ cổ tay lan truyền đến cõi lòng. Nàng không dámnhìn hắn, nhưng vẫn cảm thấy một cỗ khí thế bức người áp bách, cũng cảmứng được sự lo lắng kích động trong lòng hắn.
- “A Viên, ta mặckệ nàng có phải là công chúa hay không, ta cũng không quản nàng có phòmã hay không. Ta chỉ biết là, cuộc hôn nhân của nàng nhất định khônghạnh phúc, nếu không nàng như thế nào vẫn còn tấm thân xử nữ? Ta nếucùng nàng ván đã đóng thuyền, liền quyết định cùng nàng bên nhau đến đầu bạc, cuộc đời này quyết không buông tay. Nếu hắn có được nàng mà khôngbiết quý trọng, vậy hãy để cho người biết quý trọng nàng có được nàng.Ta cùng nàng tiến cung, ta đi cầu phụ hoàng nàng, cầu hắn thành toàn cho chúng ta.”
A Viên thấy hắn trước mặt Triển Khả Khải nói đến tưtình nhi nữ, vừa thẹn vừa vội, trái lương tâm nói: “Ngươi không thể đigặp phụ hoàng, ta và ngươi, duyên phận đã hết, ngươi hãy quên ta đi.”
Triển Ẩn vội la lên: “A Viên, ta sao có thể quên được nàng? Chẳng lẽ tất cảchỉ giống như một giấc mộng thôi sao, đảo mắt một cái liền ném ra sauđầu, vô tung vô ảnh? Ta không tin nàng đối với ta không có một chút động tâm.”
A Viên tâm tư rối loạn, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn loâu, trong lòng cảm giác không nỡ cùng mâu thuẫn đều thay nhau ùa đến,nhưng là, lời nói đến bên môi vẫn không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-vien-ngoc-an/2427644/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.