Hai bộ quần áo để thay của ta, đều đưa cho Khương Tuế Tuế và lão thái quân.
Chạy nạn thì phải có dáng chạy nạn, mặc lụa là gấm vóc quá bắt mắt.
Khương Tuế Tuế còn đỡ, lão thái quân thì trông hơi buồn cười.
Càng bắt mắt hơn.
Ta đành phải mua quần áo của một bà lão ven đường, đổi cho lão thái quân.
Lần này ra khỏi thành khá thuận lợi.
Không ai ngờ nổi, một đứa ngốc và một bà lão lại có thể trốn thoát khỏi vòng vây Cẩm y vệ của Quốc Công phủ.
Sau phen kinh hãi, Khương Tuế Tuế phát sốt, ta chỉ đành thuê xe ngựa chở họ trốn chạy.
May mà trang sức mang ra đủ nhiều, coi như tiêu tiền của chính Quốc Công phủ.
Họ là thân phận mang tội, lão thái quân không dám về tổ trạch, sợ liên lụy tộc nhân khác, chỉ có thể theo ta xuôi nam tới Lăng Châu.
Cho đến khi rời xa kinh thành, lão thái quân mới không gượng nổi nữa, bật khóc nức nở.
03
Ta đã tính toán rất kỹ.
Đợi đến Lăng Châu, ta sẽ trả lại số vàng bạc còn dư cho lão thái quân bọn họ.
Việc ta mang theo Khương Tuế Tuế chỉ là nhất thời nóng đầu.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Sau này ta còn phải sống yên ổn cùng tiểu muội, sao có thể kéo theo tiểu muội nuôi thêm một đứa ngốc được.
Vì thế nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-ngoc-giau-chon-pho-cho/5076076/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.