Cháu_Gái_Đích_Tôn (3)
"Vậy ...vậy cháu cúp máy trước nha, cháu hứa sẽ...sẽ tìm thấy cô ấy"
Chu Lãnh Mặc cố cười tự nhiên nhất có thể thế nhưng những giọt mồ hôi trên mặt đã bán đứng anh.
Ôi thánh thần thiên địa ơi! Đáng sợ quá đi!
Thường ngày ông bà nội đã đáng sợ rồi mà hiện giờ lại còn đáng sợ hơn.
Không thể trách anh được!
Nếu nói Chu Lãnh Mặc lãnh khốc một thì họ lãnh khốc mười. Cho nên trước mặt họ mà anh tỏ ra lạnh lùng thì chỉ có đường đi ăn chuối xanh và ngửi nhang.
"Nhớ đấy, tóc mày giữ được không là do mày"
"Vâng vâng, cháu biết rồi ạ"
Chưa bao giờ anh muốn bật khóc vì sợ như vậy. Trúc Nhạc! Em đang nơi đâu? Cứu chồng em với!
Bên kia sau khi cúp điện thoại của ba mẹ và ông bà Chu liền thở phào nhẹ nhõm . Cả bốn người cùng ngả người ra sô pha mệt mỏi
"Không ngờ diễn kịch lại mệt mỏi như thế"
Ba Chu ôm lấy mẹ Chu mà than thở kêu ca.
Cuối cùng thì ông cũng thấu hiểu được nỗi khổ của con dâu rồi. Làm diễn viên bình thường đã mệt mỏi vậy rồi mà con bé lại là Ảnh hậu, vậy phải bận rộn đến mức nào chứ.
Con bé tốt đẹp như thế mà vớ phải thằng con trai mình đúng là xui tám kiếp mà!
Càng nghĩ ông Chu càng thương cảm cho con dâu của mình . Lấy phải một thằng chồng thần kinh không phải là việc dễ dàng mà!
Bên của Chu Lãnh Mặc điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-gai-dich-ton/3463587/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.