Trải qua nhiều đội thi thì cuối cùng cũng đã đến lượt Tạ Mục Trì và Hứa Nguyệt Y.
Vốn dĩ cô nghĩ rằng hai người đều không ranh về máy tính, cho nên có thua cũng không sao. Nhưng ai mà có ngờ Tạ Mục Trì lại còn xấu xa phát cẩu lương cho một nhóm người, tới giáo quan cũng không tránh được cục đường to lớn mà anh đang phát nữa.
Khi đi lên sàn đấu thì Hứa Nguyệt Y đã định buông tay ra, nhưng Tạ Mục Trì lại càng nắm chặt hơn, anh cúi xuống nói vào tai cô.
- Đừng chạy loạn, tim anh không chịu nổi đâu.
- Tạ Mục Trì... Cậu xấu xa.
- Ừ, chút nữa sẽ còn xấu xa hơn.
Gương mặt của Hứa Nguyệt Y vốn đã đỏ nay càng đỏ hơn nữa. Cái biểu hiện ngượng ngùng của cô càng khiến cho Hoắc Ninh Tường điên tiết, cậu ta sắp sửa lao lên sân đấu và đấm cho Tạ Mục Trì mấy cái rồi. Nhưng Hoắc Ninh Tích ở dưới lại kẹp chặt tay anh trai, còn nhẹ nhàng nói:
- Ngồi yên, đừng để em trói anh lại... Anh trai!
- Hoắc Ninh Tích, em không thấy Y Y sắp vị tên đó bế đi rồi à?
- Bế đi đâu được chứ. Dù rằng có bế được Y Y thì cũng chưa chắc qua được cửa ải của chị hai, mà qua được cửa của chị hai... Vẫn còn cửa ải của mẹ. Anh nghĩ muốn bế cải trắng nhà họ Hoắc đi dễ như vậy sao?
Dừng một chút, Hoắc Ninh Tích lại nói:
- Còn chưa kể đến chị hai, khi nào Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3440260/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.