CHƯƠNG 23
Gian phòng của Vũ Văn Anh chính là nơi y ở ngày trước, nhưng giờ trở thành một nơi xa lạ, vắng bóng người ra vào. Trước kia, chỉ có y với Diệu Ngôn ở đây, giờ có thêm Lai Niệm, nhưng khoảng sân trống trải kia vẫn chẳng thêm náo nhiệt, mà càng trở nên yên tĩnh… yên tĩnh cơ hồ không có hơi người.
– Công tử, bên ngoài lạnh lắm, mau vào trong thôi.
Diệu Ngôn nhẹ nhàng khoác thêm một lớp áo khoác lên người Vũ Văn Anh. Thế nhưng y lại cởi ra trả lại cho Diệu Ngôn, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo y không thấy lạnh. Diệu Ngôn ánh mắt trầm xuống ảm đạm, lẳng lặng đứng một bên. Công tử… đã thay đổi, không thể tin tưởng người khác vô điều kiện như trước nữa, mà giờ trở nên thập phần phòng bị với tất cả mọi người.
Lúc này, Lai Niệm bưng dược đi tới, không hiểu vì sao mà mặt mũi tái nhợt, tay bưng dược cũng run run. Diệu Ngôn thấy hắn có vẻ khác lạ, vội vàng đưa tay đón lấy bát dược, rồi đi đến trước mặt Vũ Văn Anh:
– Công tử, tới giờ uống thuốc rồi.
Vũ Văn Anh cúi đầu nhìn nhìn, vô thanh vô tức tiếp nhận bát dược, một ngụm uống sạch, Diệu Ngôn thấy vậy trong lòng vô cùng đau xót. Trước kia dược đắng như vậy công tử sống chết cũng không uống, mỗi lần như vậy đều nhờ Vương gia vừa đấm vừa xoa mới khiến y uống xong, trái ngược với công tử hiện tại, im lặng khiến người khác phải sợ hãi. Diệu Ngôn không nghĩ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-vu-li/2644072/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.