Trong Hạ Hà cung, hàbích diệp (lá sen) mãn trì giữa mùa chuyển giao dần dần tiêu phai nhansắc, lục bình thẫm đậm giống như lớp ngoài của xác ve mùa hạ, mỏng manhmà thanh thúy, gió thổi qua liền nghe thấy thanh âm “Tốc tốc” toái diệptách khỏi cành rơi trên mặt nước, hóa nhập thủy lưu . Trên mặt ao trơtrọi chỉ còn sót lại một cành sen thon nhỏ với đài sen no đủ.
Nhìn đài sen lớn bằng nắm tay tự nhiên thối nát, không người hỏi thăm, TửLi buồn chán lập tức gọi người làm ra một cái bè tre, hưng trí bừng bừng chống cây gậy trúc đi ra hồ sen hái liên tử (hạt sen)! Bên bờ, vài thịnữ mang theo tiểu trúc lam (giỏ trúc ) cũng vui đùa ầm ĩ cúi xuống vớitới đài sen, tiếng cười lả lướt hòa tan bầu không khí đặc biệt hiu quạnh của mùa thu.
Bè tre không nghe sai bảo ở trong aođánh chuyển, Tử Li ngốc ngốc thao túng phương hướng, thật vất vả mới tạo ra khoảng cách năm sáu thước với bờ.
Minh Nguyệt ởbên bờ đi theo bè tre rất lo lắng hướng về y hô: “Điện hạ, coi chừng một chút a! Ai u, ngươi vẫn là trở về đi, để bọn nô tỳ hái cho ngươi đượckhông?”
“Được rồi, Minh Nguyệt, nước cạn như vậykhông chìm chết người, ngươi cũng đừng quan tâm !” Tử Li nâng tay áo lau đi mồ hôi trên trán nói.
“Thật là, Minh Nguyệt tỷ tỷ ngươi nghỉ một lát đi!” Xuân Lam ở một bên dùng nhánh cây câu lấy đàisen vui cười nói, “Khó có được điện hạ hảo hưng trí như vậy, ngươi đừng ở đây sát phong cảnh!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351357/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.