Giọng nói không lớn, nhưng lại khiến người nghe tim mật đều run lên.
Khương Tú Nhuận vừa bước vào trong sảnh, lòng co rụt, bước chân hơi khựng lại. Mà Điền Oánh cũng không chịu nổi, run rẩy khụy gối xuống.
Đúng lúc này, trong nội viện vang lên thanh âm côn đánh vào người, mấy thị vệ cao lớn đang giơ cao gậy gỗ, đập lên người hai bà tử bị trói kia.
Lúc đầu còn có thể nghe thấy thanh âm đau đớn vang lên, sau đó tiếng kêu dần dần yếu đi, hai bao tải cuốn xuống bên trong huyết nhục mơ hồ không rõ.
Điền Oánh trước kia ở Cao Ly được nuông chiều từ bé, nơi nào thấy qua cảnh máu me thế này? Bị dọa khiến hoa dung thất sắc, quỳ trên mặt đất, răng đánh vào nhau kêu lập cập.
Khương Tú Nhuận mặt cũng trắng bệch, bởi vì nàng không biết người kế tiếp bị đánh chết như vậy có phải là mình hay không.
Phượng Ly Ngô rũ mắt nhìn xuống, ánh mắt hắn bắn tới khiến Điền Oánh cảm thấy như có ai đang bóp cổ mình, sau đó hắn mới chậm rãi nói:
- "Vừa rồi Cô đã thẩm hai bà tử kia, họ đều nói là bị người ta sai sử, hãm hại hai người các ngươi. Nhưng mà giờ ngươi lại nói là Khương thiếu phó ham m.uốn sắc đẹp của ngươi, Cô đến cùng là phải tin ai?"
Điền Oánh thế mới biết nguyên nhân, mình ý l.oạn t.nh mê cũng không phải là do Khương Tú Nhuận gây nên, mà chính mình vừa rồi lỗ mãng, đã tự loạn trận cước, lập tức sửa lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353631/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.