“Em thật sự không tin!” 
Bách Niên cười nhếch mép: “Tôi là minh chứng. Thôi không nói nữa. Chúng ta ăn thôi!” 
Đúng là ở bên cạnh Bách Niên, Lưu Mạn không thiếu thứ gì. Đồ ăn phải là sơn hào hải vị cũng do nhà bếp 5 sao chế biến. Cô vừa ăn vừa cảm động đến rơi nước mắt. 
“Anh, thật sự đối với em quá tốt!” 
Bách Niên ngồi đối diện, hắn chéo chân bàn tay 5 ngón gõ từng nhịp lên bàn: 
“Tôi cho em ăn, cho em đi du lịch em liền bảo tôi tốt? Lưu Mạn, em quá ngây thơ rồi!” 
Lưu Mạn như xịt keo bởi câu nói của hắn. 
Nhưng sau đó hắn lại nói: “Em ngây thơ tôi mới thích!” 
Nụ cười trên môi cô trở lại. Người đàn ông trước mắt không động đũa. Hắn chỉ ngồi uống rượu và nhìn Lưu Mạn ăn. 
Ăn no rồi, Bách Niên cùng Lưu Mạn đi dạo biển. Sau đó gió thổi càng lúc càng lớn hai người mới chịu đi về. 
… 
Về đến phòng, Lưu Mạn thoải mái ngả lưng lên chiếc giường lớn. 
Bách Niên ra sofa nằm xuống. Thấy vậy cô mới hỏi: 
“Sao anh không nằm trên giường?” 
Mắt hắn đầy vẻ nhu tình: 
“Em chưa cho phép!” 
Lưu Mạn nghe xong, cô đứng dậy đi về phía sofa đưa tay ra trước mặt Bách Niên. 
“Em làm gì đó?” 
“Vậy anh ngủ giường đi. Em ngủ sofa!” 
Hắn vòng tay qua eo ôm lấy chiếc eo nhỏ của cô. Kéo cô ngồi ở trên đùi. 
“Tôi thương em sợ hôm nay em mệt nên nhịn. Bây giờ em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-doc-mang-ten-anh/3450438/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.