Nhìn thấy thời khóa biểu còn trống nhiều, Lưu Mạn không có phép bản thân có thời gian rảnh. Chỉ cần như vậy cô lại khóc lóc nhớ về lúc Lâm Thắng nói chia tay rồi nhớ đến kỷ niệm đẹp của hai người.
Lưu Mạn tìm kiếm việc làm thêm bán thời gian gần trường. Sau khi gửi hồ sơ ứng tuyển, vậy mà rất nhanh Lưu Mạn được hẹn đi phỏng vấn làm thêm ở cửa hàng tiện lợi gần trường.
Cửa hàng trưởng vì có nhân viên nghỉ ngang nên đã gọi cô đi phỏng vấn. Trong lúc phỏng vấn cửa hàng trưởng hỏi cô có nhiều thời gian rảnh không. Lưu Mạn dĩ nhiên gật đầu. Thế là ngay tối hôm đó cô đi làm.
Công việc ở cửa hàng không có gì khó, chỉ là dọn dẹp, chất hàng hóa lên kệ, kiểm tra ngày sản xuất và tính tiền.
Cứ thế từ 12 giờ, Lưu Mạn loay hoay đến 10 giờ đêm. Lúc kết toàn thì nhân viên giao ca không có mặt, anh ta báo nghỉ đột xuất do bị tai nạn. Thế là cửa hàng trưởng hỏi Lưu Mạn có muốn làm không?
Lưu Mạn về phòng cũng chỉ một mình rồi khóc. Vậy cho nên cô đồng ý ngay.
11 giờ 30 phút tối, Lưu Mạn đang chất mì lên kệ thì một người đàn ông đứng bên cạnh.
Lưu Mạn nhanh nhẩu giới thiệu:
“Mì này ngon lại rẻ, nếu thích mình có thể ăn thử. Cái này đang khuyến mãi mua 1 tặng 1.”
Người đàn ông lên tiếng: “Được. Tôi 1 ly, còn lại tặng em!”
Giọng nói này rất quen, hình như Lưu Mạn đã nghe ở đâu đó.
“Em làm thêm buổi tối sao?”
“Thầy? Sao thầy ở đây?”
Bách Niên cười, nhìn vào bản tên của cô: “Thì ra em tên Lưu Mạn. Cái tên nghe cũng hay. Em có thể làm mì cho tôi không? Tôi soạn tài liệu một chút?”
Lưu Mạn gật đầu nhận lấy tờ tiền trong tay Bách Niên. Bách Niên tranh thủ thời gian, tìm một gốc ngồi xuống rồi mở laptop soạn bài.
5 phút sau, cô mang theo tiền thối và ly mì đến bên Bách Niên. Không may, Lưu Mạn vấp chân, thế là cô ngã nhào. Ly mì bay thẳng vào laptop của Bách Niên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]