Bách Niên nắm chặt cổ tay Lưu Mạn: “Bây giờ tôi cho em 2 lựa chọn. Một là đi vào phá thai, chúng ta sẽ trở về như cũ. Hai là chúng ta đường ai nấy đi. Em làm gì tôi cũng mặc kệ!”
Lưu Mạn khóc đến mắt sưng nhưng đổi lại sự lạnh lùng của người đàn ông trước mắt. Cả người như không còn chút sức lực khuỵu xuống.
“Tại sao?”
Bách Niên cười khẩy: “Lưu Mạn, bởi tôi là người đã có vợ. Có địa vị trong xã hội. Chính bản thân em cũng biết, tôi không thể vì em mà bỏ tất cả được! Năm nay em học năm 3 đại học. Còn một năm nữa là ra trường. Em phải nghĩ cho bản thân mình. Em không có lựa chọn khác, em hiểu không?”
Lưu Mạn vẫn cố chấp: “Anh nói cô ấy chỉ là vợ “hợp đồng”? Sao lại như vậy? Đứa trẻ vô tội…”
Bách Niên buông cổ tay của Lưu Mạn ra: “Chẳng qua chỉ là một khối thịt, còn chưa thành hình. Uống một viên thuốc là xong. Chúng ta lại vui vẻ bên nhau!”
Lưu Mạn cười khẩy. Hôm qua trên mạng xã hội của người đàn ông trước mặt có đăng tấm ảnh vợ hắn ta mang thai. Cùng là phụ nữ sao người đó có thể giữ con của hắn còn cô thì không?
“Thật bất công!”
Bách Niên lắc đầu, hắn đưa tay chống nạnh. Trong bộ âu phục đẹp đẽ đó ai ai cũng ngưỡng mộ nhưng không biết hắn chuyện xấu gì cũng dám làm. Hắn đưa tay nhìn vào chiếc đồng hồ đắt tiền:
“Em nhanh đi. Tôi không có thời gian. Tôi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-doc-mang-ten-anh/3450429/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.