Lý trí của Tống Dục thoáng biến mất vài giây, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Hai mắt Nhạc Tri Thời sáng ngời, chóp mũi và gò má ửng hồng lên vì gió lạnh, cái dáng vẻ ngẩng đầu nhìn anh trông vô cùng ngây thơ. Cậu thấy Tống Dục không trả lời thì vội vươn tay nắm lấy ống tay áo của anh.
“Ừ.” Tống Dục gật đầu.
Khi nam nữ chính trong phim hôn nhau, trong sân thể dục không ngừng vang lên từng tiếng hú hét và huýt sáo. Những cô cậu học trò đang độ thanh xuân, vừa thẹn thùng lại hơi hơi phấn khích.
Nhạc Tri Thời nghe thấy tiếng động quay đầu dòm rồi quay phắt trở về, lỗ tai hơi đỏ lên.
Trước đây Tống Dục rất ghét chỗ đông người, càng ghét hùa theo người khác. Nhưng bây giờ anh lại thấy hoàn cảnh thế này cũng khá tốt, chỉ tiếc là không thể hôn cậu ở đây.
“Vậy anh phải thực hiện lời hứa với em đó, không được hứa suông đâu nhé.” Nhạc Tri Thời dựa sát vào anh, trong đám đông ồn ào, cậu nhón chân nói với Tống Dục: “Anh cần em giúp gì, em cũng làm được hết trơn.”
Tống Dục gật đầu, anh biết Nhạc Tri Thời là người không biết nói dối, nên muốn trêu cậu vài câu: “Chuyện gì cũng được sao?”
Nhạc Tri Thời không chút suy nghĩ gật đầu cái rụp, nhưng vẫn đưa điều kiện: “Miễn sao đừng bắt em cướp của giết người là được.”
Tống Dục bị cậu chọc bật cười: “Sẽ không vượt ngoài chuyên môn của em đâu.”
“Anh còn nhớ tấm stick mà em tặng lúc nhỏ, anh chỉ dùng có một cái không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169310/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.