Sau kỳ tuyển sinh đại học, cuộc sống của Tống Dục vẫn đơn giản nhàm chán như trước.
Mỗi sáng anh dậy sớm, xách cặp đến thư viện tỉnh ngồi cả ngày, chiều về ăn cơm, buổi tối không làm gì sẽ ở trong phòng chơi game, nhàm chán đến mức không giống nếp sống sinh hoạt của thằng con trai 18 tuổi.
Ở lứa tuổi 15, con trai vô cùng hiếu động và ham chơi nhưng Nhạc Tri Thời không quan tâm mấy, cậu dồn tất cả thời gian cho việc học. Kỳ thi cấp ba ngày càng đến gần, Nhạc Tri Thời cũng như bao học sinh khác, cực kỳ khẩn trương lo lắng không yên.
Mà nhà họ Tống, quan tâm săn sóc chuyện thi cử của Nhạc Tri Thời hơn lúc Tống Dục thi nhiều. Ðể thuận lợi cho việc đưa rước, Lâm Dung đã tìm hiểu đường đi, bà lên thực đơn cho Nhạc Tri Thời để tránh tình huống dị ứng thức ăn hay đau bụng không tiêu.
Mỗi lần kiểm tra thức ăn trong thực đơn, Tống Dục đều bị ép ăn thử. Anh rõ ràng là con ruột mà bị đối xử như con chuột bạch thử đồ ăn, còn không có quyền phản kháng.
Vào đêm trước ngày thi, Nhạc Tri Thời tan học về sớm, Lâm Dung đưa cho cậu một danh sách rất dài, bắt cậu cơm nước xong phải kiểm tra lại để tránh quên những đồ dùng cần thiết. Nhạc Tri Thời cảm thấy mọi người đã lo lắng quá rồi nhưng ngay cả Tống Cẩn, người luôn theo đạo Phật cũng cho rằng sự lo lắng này là rất cần thiết.
Cả nhà chỉ có Tống Dục là tỏ ra không quan tâm đến kỳ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169280/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.