Nhạc Tri Thời nghi ngờ, lúc bản thân xin bùa thì có người đang cầu mưa.
Thành phố Giang vào tháng sáu, mưa to đến mức có thể dùng Đông Hồ* để đo, ai cũng bảo hôm nay sẽ có thêm vài cái Đông Hồ nữa, nhưng theo Nhạc Tri Thời để ý, hai ngày diễn ra kỳ thi đại học hẳn phải có thêm sáu cái mới đúng. Số sáu là số hên, anh trai đi thi chắc chắn sẽ gặp may mắn.
*Đông Hồ: một hồ nước ngọt ở Vũ Hán, Trung Quốc, có diện tích mặt nước 88 km2.
Địa điểm thi của Tống Dục có địa hình rất thấp nên bị ngập lênh láng, sân thể dục trũng xuống chẳng khác gì cái ao. Nhạc Tri Thời ngồi trong xe với Lâm Dung, cậu nhẩm đếm thời gian, chỉ còn chưa đầy năm phút đồng hồ nữa thôi.
Những hạt mưa nặng trĩu lăn dài trên lớp kính xe khiến Nhạc Tri Thời không nhìn rõ bên ngoài, cậu lén hạ cửa kính xuống, cổng trường đông nghèn nghẹt vì nhóm phụ huynh cầm ô vây kín, nước mưa bắn vào khe cửa ô tô làm ướt tóc Nhạc Tri Thời.
Vài phút sau, cậu trông thấy một bóng người cao gầy từ xa cầm ô, lách khỏi đám đông phụ huynh và đi về phía bọn họ.
“Anh ra rồi dì ơi!” Nhạc Tri Thời mở cửa xe vẫy tay với Tống Dục, nước mưa bắn thẳng vào xe, Nhạc Tri Thời mặc áo cọc tay nên bị lạnh đến rùng mình.
Bước chân chợt Tống Dục nhanh hơn, anh cúi người vào trong xe đóng cửa lại, ngăn những hạt mưa ở bên ngoài.
Trên ghế trải đầy đề cương ôn tập của Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169279/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.