Sở Uyển hốt hoảng vội vàng xuống lầu, cô cũng đến chỗ Tiểu Xuyên ôm thằng bé lên rồi nói:
- Anh ấy dậy rồi tý xuống, Hoắc thiếu ngồi đây đợi, tôi cùng Tiểu Xuyên đi ăn sáng đây.
Cô nói xong liền đi luôn, tim A Uyển còn đang đập hoảng loạn đây. Hoắc Minh nhìn vẻ mặt đỏ ửng vội vàng hoảng hốt của cô nghi nghi, chắc là trên lầu đã có việc gì mà anh ta không biết, thật tò mò. Ngồi đợi một lát, Phó Cẩn từ trên lầu bước xuống vẻ mặt dục vọng bất mãn khí lạnh toả quanh người. Hoắc Minh cười ngả ngớn nhìn anh, Phó Cẩn lười để ý, trầm thấp hỏi anh ta:
- Mới sáng sớm, có chuyện gì mà cậu tìm đến tận đây.
- Ôi nhìn bản mặt dục vọng chưa thoả mãn kìa.
Anh lườm anh ta bước lại ghế ngồi, vẻ mặt nguy hiểm nhìn Hoắc Minh:
- Nói đi, có chuyện gì? Nói nhanh tôi còn ăn sáng.
- Dự án ở Anh xảy ra vấn đề, có kẻ muốn động tay động chân, tôi nghĩ cậu ruột của cậu muốn kiếm trác một ít. Cậu nên sang đấy một chuyến để giải quyết một thể cho gọn.
Hoắc Minh nghiêm túc đề nghị, chân mày anh cau có. Người cậu ruột kia của anh có vẻ vẫn chưa chừa, xem ra lời nói trước kia của anh ông ta nghe không lọt tai. Giọng anh lạnh lùng nói:
- Được, vậy trong nước phiền cậu chú ý.
- Ok
Hoắc Minh đồng ý xong, anh liền đứng dậy giọng điệu đuổi khách:
- Xong việc rồi, cậu về đi tôi ăn sáng xong trưa sẽ bay.
- Tôi cũng chưa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/277008/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.