Đêm qua, có kẻ ngủ ngon mơ đẹp có kẻ thức trắng đêm do dục vọng bất mãn. Sáng sớm, Sở Uyển cũng Tiểu Xuyên thức dậy xuống lầu, hai mẹ con tập thể dục buổi sáng.
Dự án gặp chút vấn đề nên sáng sớm Hoắc Minh đã đến biệt thự tìm Phó Cẩn. Anh ta vừa đi xe vào cửa liền nhìn thấy bóng dáng hai mẹ con dắt tay nhau đi. Sở Uyển cũng nghi hoặc nhìn chiếc xe con đi vào, mới sáng sớm mà ai lại đến đây. Hoắc Minh bước xuống xe, nụ cười ngả ngớn lưu manh chào cô.
- Phó thiếu phu nhân buổi sáng tốt lành. Tiểu Xuyên Xuyên cũng thế nhé!
Tiểu Xuyên im lặng, Hoắc Minh quen rồi lên cũng không biểu hiện gì khác. Sở Uyển nhìn người đàn ông tóc ăn mặc sặc sỡ, nhuộm màu bạch kim trước mặt, nhíu nhíu mày liền nhận ra đây là Hoắc Minh - bạn của Phó Cẩn. Trong trí nhớ cô gặp người này đúng một lần vào hôm đám cưới phong cách ăn mặc không thay đổi chút nào. Cô nở nụ cười lễ phép:
- Hoắc thiếu gia cũng hảo, anh đến tìm Phó Cẩn sao? Anh ấy hình như chưa dậy.
Hoắc Minh nhìn cô gái dáng người thanh mảnh trong bộ thể thao năng động, khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp đặc biệt giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào khiến tim anh ta ngạc nhiên. Thật lạ, từ khi nào Sở đại tiểu thư lại nhẹ nhàng lễ phép như vậy, không phải A Cẩn bảo cô ta lạnh nhạt vẻ mặt không thiết sống sao? Chẳng lẽ A Cẩn ở bên Mỹ đã dùng biện pháp ác liệt nào mới khiến Sở Uyển ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/277007/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.