Buổi sáng Tiểu Xuyên tỉnh dậy, phát hiển bản thân đang nằm ở phòng ngủ phụ. Mặt cậu bé méo xệch, nhanh chân nhảy xuống giường chạy sang phòng ngủ chính, đến mức quên mang dép. Đứng ở cửa, cậu bé cố vặn nắm cửa mãi không được, bèn giơ tay lên gõ, lớn tiếng gọi :
- Ba mẹ
Đang thoải mái ôm vợ ngủ, Phó Cẩn bị tiếng đập cửa đánh thức. Khó chịu nhíu mày, anh vùi đầu vào ngực cô ngủ tiếp. Đáng tiếc, tiếng đập cửa không ngừng mà còn trở lên dồn dập to hơn. Phó Cẩn biết người mà dám sáng sớm đã gõ cửa phòng anh chỉ có Tiểu Xuyên. Cứ đập cửa thế này, bảo bối của anh sẽ dậy mất. Phó Cẩn đành dậy, anh phải xử lý tiểu yêu kia để còn ôm mỹ nhân ngủ tiếp.
Tiểu Xuyên gõ đến đau cả tay, cửa mới mở. Giọng ngái ngủ vang lên :
- Có chuyện gì? Con không để ba và mẹ ngủ dậy rồi nói được sao?
Nhìn ba để cởi trần, Tiểu Xuyên có chút ngượng. Nhưng nhớ đến bản thân bị lừa, cậu bé nhìn ba chất vấn :
- Ba, sao ba có thể nói mà không giữ lời chứ?
- Ba không giữ lời lúc nào?
Anh tỉnh bơ hỏi lại. Cậu bé tức giận nói :
- Ba, ba đã bảo không bế con ra cạnh giường nữa mà. Sao ba vẫn làm thế?
- Ba có bế con ra cạnh giường sao?
- Có, nếu không sao con có thể ngủ ở phòng ngủ phụ chứ?
Biết cá đã cắn câu, Phó Cẩn nhìn con trai giọng dửng dưng nói :
- Đúng, là ba bế.
- Ba, ba không giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/1830757/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.