Hai năm sau.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà, Minh Hạo ngồi trong phòng chủ tịch, im lặng nghe thư ký đứng bên cạnh mình báo cáo.
"Đó là toàn bộ lịch trình sắp tới ạ, ngài có muốn chỉnh sửa chỗ nào không ạ?" Nữ thư ký báo cáo xong nhưng không thấy Minh Hạo trả lời liền ngẩng đầu lên nhìn. Chỉ thấy tay hắn cầm một tấm ảnh, trong ảnh là một chàng trai có dáng vẻ bình thường, không có gì nổi trội, thế nhưng nụ cười lại sáng lạn đầy ấm áp.
Nữ thư ký nhìn Minh Hạo nhẹ nhàng đưa tay vuốt lên tấm hình, miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười nhưng không che giấu được sự đau buồn ẩn trong đấy.
"Chủ tịch." Nữ thư ký cẩn thận gọi một lần nữa. Thế nhưng Minh Hạo cũng chỉ đưa tay lên ý chỉ ra ngoài đi, nữ thư ký làm việc ở đây đã lâu nên cũng biết việc gì nên việc gì không nên, chỉ khẽ cúi đầu chào rồi đi ra ngoài.
Minh Hạo đặt tấm ảnh lại chỗ cũ, ngả người dựa vào lưng ghế, đưa tay lên xoa trán của mình. Đã lâu rồi kể từ ngày ấy hắn chưa bao giờ có giấc ngủ ngon cả.
Minh Hạo vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đấy của hai năm trước. Sau buổi chiều tạm biệt nhau hắn....chưa gặp lại Lăng Khải một lần nào nữa. Lúc biết cậu mất tích hắn điên cuồng tìm, vừa ra viện đã không thèm nghỉ ngơi, nhiều đêm thức trắng cùng ăn uống không đầy đủ làm hắn phải vào viện một lần nữa.
Thế nhưng tất cả đều không thể cản Minh Hạo tiếp tục tìm kiếm Lăng Khải. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-yeu/1384628/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.