Hạ phu nhân đã tính toán xong đâu vào đấy, một mình chạy đến biệt thự ở.
Cô đơn lạnh lẽo có là gì, chỉ cần có con rể hiền có cháu ngoại ôm, mỗi ngày bà đều có thể cười vào đến giấc ngủ.
Bên trong văn phòng công ty, Hạ Sí Hạ mở tờ giấy ngày hôm qua Chu Cảnh Mộ đưa cho ra, cô ấy ngồi trên chiếc ghế da, ngón tay gõ nhẹ lên tay ghế.
Rất nhanh, thư ký đưa hai người đàn ông đi vào, cô ấy ngồi ở đó, đôi chân thon dài bắt chéo, rất có phong phạm của nữ tổng tài bá đạo.
“Hạ tổng, chính là hai kẻ này gây rối.”
“Cô ra ngoài trước đi.”
“Vâng.”
Thư ký dùng ánh mắt ra hiệu cho hai vệ sĩ ngoài cửa, để họ đi đến bên cạnh Hạ Sí Hạ, như hai vị đại phật đứng hai bên một trái một phải.
“Cô chính là bạn gái của thằng nhóc kia? Bộ dạng cũng không tệ.”
“Đừng nói lời vô nghĩa với cô ta, chuyện bồi thường cô tính thế nào đây?”
Hạ Sí Hạ mở một văn kiện trên bàn, lướt mắt một lượt, “Còn có gì để tính? Không phải đã sớm giải quyết xong rồi sao?”
“Ngôi nhà cháy của các người hại vợ tôi người không ra người, chỉ ít tiền đó đã muốn giải quyết xong?”
Người đàn ông trung niên kia chống nạnh, tiền sao, đúng là đã cầm không ít, nhưng có ai chê càng thêm nhiều tiền nữa đâu?
Đó là người chống lưng của Chu Cảnh Mộ, trước đây họ không biết là giàu có thế này.
“Bà vợ tôi bây giờ vẫn còn nằm trên giường bệnh, ngày hay đêm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118930/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.