Hạ Chấp Ngộ đưa Tống Tương Niệm đến tận cửa, “Mau vào đi.”
“Anh còn định chạy nữa không đấy?”
“Không đâu.” Cô cũng đã hùng hổ xông tới thế rồi, hắn còn cố sống cố chết chạy đi làm cái gì nữa.
Về đến Ngự Hồ Loan, không lâu sau thì Hạ phu nhân cũng đến.
“Chị gái có thai rồi mà thằng nhóc nhà con chẳng tỏ ra sốt sắng được tí nào cả.”
“Con là của chị ấy, con quan tâm làm gì?”
“Đúng rồi, Triệu Lập Quốc lấy thận cho con gái mình, cũng không biết có phản ứng bài xích không. Còn có đứa nhỏ Tuyên Tịnh kia, cũng đã bị cảnh sát đưa đi rồi.”
Hạ Chấp Ngộ ngồi trên ghế sô pha, lạnh nhạt tiếp lời bà, “Con chỉ cần ông ta đền tội, những người khác thế nào đều không liên quan gì đến chúng ta.”
Còn cái tên Tuyên Tịnh, hắn mở miệng cũng lười nhắc.
“Đúng đúng, thời gian này mẹ cũng bận lắm, còn phải chuẩn bị đám cưới cho chị con nữa.”
“Mẹ, con cũng muốn kết hôn.”
Hạ phu nhân bước nhanh sang ngồi xuống cạnh hắn, “Liệu Thích gia có đồng ý không?”
“Mẹ chọn ngày đi, con sẽ đến nhà cô ấy xin cưới.”
Phản ứng ốm nghén của Hạ Sí Hạ đến khá sớm, có khi đang ngồi trong phòng họp còn suýt thì nôn mửa.
Thư ký đã chuẩn bị sẵn ô mai chua cho cô ấy, để cạnh tay.
Cô ấy chẳng cảm thấy trẻ con có gì vui, sinh thì được lợi ích gì? Mới ở trong bụng đã hành cô ấy thế này.
Người bàn chuyện hợp tác lần này là Từ tổng chưa đến bốn mươi, là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118929/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.