“Hạ Chấp Ngộ, tôi không muốn đi chơi với anh.”
Không khí như đông cứng lại, bàn tay buông bên người của Tống Tương Niệm nắm chặt.
Cô không dám nhấc mắt nhìn hắn, trong đầu vừa thoáng tưởng tượng ra dáng vẻ khổ sở lặng im của Hạ Chấp Ngộ, phát hiện trái tim khẽ nhói đau.
“Tôi khát rồi.”
“Em muốn uống gì?” Người đàn ông lên tiếng hỏi cô, nghe qua vô cùng dịu dàng.
“Trà sữa đi.”
“Hạ Chấp Ngộ định kéo tay cô, “Giờ chúng ta đi mua.”
“Tôi muốn ở lại đây chơi.”
Hạ Chấp Ngộ tỉ mỉ quan sát khuôn mặt nhỏ của Tống Tương Niệm, “Vậy tôi đi mua, nhưng khi tôi quay lại em vẫn còn ở đây đúng chứ?”
“Ừm.”
“Được.”
Hạ Chấp Ngộ nhét toàn bộ số xu còn lại vào lòng bàn tay cô, “Tôi quay lại ngay.”
Tống Tương Niệm nhìn hắn bước nhanh rời khỏi, cô đi dạo một vòng quanh khu trò chơi, nhìn thấy có mấy cậu nhóc tụ tập lại một chỗ đang chơi ném bóng rổ.
Mấy cậu nhóc này có lẽ cũng tầm tuổi Thích Hựu, ném mấy lần đều không vào rổ.
“Cậu không được rồi, ngắm chuẩn đi.”
“Mấy cậu đừng có cười nữa!”
“Há há há, không điểm này, có khi ném mãi cũng chẳng vào được quả nào đâu......”
Tống Tương Niệm định tiếp tục đi qua, nhưng cô chợt nhìn thấy một người đàn ông mang theo vẻ mặt rất bất thường đứng cạnh đó.
Ông ta sau khi nghe được một câu này thì như bị cái gì đó kích thích, sắc mặt tái mét, ánh mắt cũng trở nên dữ tợn, còn có một tay vẫn luôn giấu trong túi quần.
“Mấy cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118911/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.