“Mau, tất cả hành khách đi về phía cửa trước, mau chóng rời khỏi đây.”
Người người hoang mang sợ hãi, có người bật được đèn pin điện thoại giúp xác định phương hướng, “Bên này, mọi người chạy mau.”
Thế nhưng vừa chạy qua hai khoang, Hạ Chấp Ngộ đã thấy những người đi đằng trước lùi về.
“Khắp nơi đều là nước, không thể ra được đâu.”
“Xong rồi xong thật rồi, thật sự phải chờ chết ở đây rồi.”
Tốc độ nước chảy ngược rất nhanh, có người đã cầm đến cái búa phòng trưởng hợp khẩn cấp định đập cửa kính nhảy ra, nhưng sau khi thấy được khung cảnh bên ngoài, gần như tất cả đều rơi vào tuyệt vọng.
Tàu điện ngầm không dừng ở sân ga, mà bị dừng lại ở đường hầm, hai bên đầu ra đều bị nước chặn đứng, nước vào cũng càng ngày càng nhanh.
Có cả tiếng trẻ con khóc ré lên, “Mẹ ơi, con sợ——“
Tống Tương Niệm ngồi trong căn nhà nhỏ, ngoài cánh đồng có mấy cột đèn cao, tiếng loa của thôn từ trong tiếng mưa rào rào truyền đến. “Đầu phía đông của thôn phát sinh sạt lở đất, đường chính đã bị chặn lại, tất cả mọi người ở yên trong nhà.”
Bà lão nhìn ra bên ngoài, “Cơn mưa này xem ra không thể dừng ngay được.”
Tống Tương Niệm bỗng hơi thấp thỏm, lo lắng ấn số của Hạ Chấp Ngộ, giờ mới phát hiện điện thoại của cô không có tín hiệu.
“Bà ơi, nhà bà có điện thoại không ạ?”
“Có”
Bàn vuông trong phòng khách đặt một chiếc điện thoại bàn, Tống Tương Niệm ôm theo may mắn ấn số Hạ Chấp Ngộ.
Sau mấy tiếng tút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118886/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.