Mã Văn Tuấn đang ở phòng làm việc tại công ty giải quyết công văn, dạo này Đồng Thiên Vũ bị lười biếng nên bàn giao những việc quan trọng cho anh làm anh bù đầu bù cổ. Tập văn kiện cuối cùng cũng xử lí xong, đầu ngửa ra sau tựa vào lưng ghế, Mã Văn Tuấn dùng tay xoa xoa thái dương vài cái. Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh tan sự im lặng trong phòng, Mã Văn Tuấn chậm rãi cầm lên nghe:
“Alo, Phan thiếu gia rảnh rỗi đến vậy sao?”
“Tôi đương nhiên rãnh rồi, bận gì lắm thế. Mới vừa giải quyết xong việc làm tháng trước.”
Khánh Luân nói qua điện thoại, bộ dạng đoán chừng vô cùng nhàn rỗi. Mã Văn Tuấn thầm rủa trong lòng như chợt nhớ ra chuyện gì anh hỏi:
“Nghe bảo cậu làm con gái người ta mang thai nhỉ, đúng là tuổi trẻ tài cao. À còn có vụ đưa hẳn 10 tỷ để được đón cô bé đó về mà. Phan thiếu gia thật sự thoả hiệp sao?”
Mã Văn Tuấn cợt nhã trêu Khánh Luân làm cậu thiệt muốn đấm anh một cái. Hậm hực đáp lại nhưng câu nói lại móc méo:
“Ông đây chịu trách nhiệm, cô gái nhỏ của tôi vô cùng đáng yêu đã vậy còn vì tôi mà ôm đùm hết làm ông cảm động yêu thương biết bao. Tiền bạc không quan trọng đổi lại còn là cái cớ giúp tôi đưa lũ người tán tận lương tâm kia nhận quả báo để trả lại những điều tồi tệ họ đã làm với vợ tôi. Tôi trẻ tuổi đã có con thế ông chú như anh định chừng nào? Hay là anh không thích phụ nữ?”
Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tinh-yeu-ong-xa-qua-tuyet-tinh/365851/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.