Hai người yên lặng nằm một lát, đột nhiên Đông gọi một tiếng: “Cẩm…”
“Uhm?”
“E là anh phải đi tìm một bia đỡ đạn khác.” Đông bình tĩnh nói.
“Có ý gì?” Cẩm nắm chặt tay.
Đông im lặng một lát mới nói tiếp: “Chờ sau khi kết thúc cuộc họp ban quản trị tập đoàn Bạch Xuyên, giao dịch của chúng ta hoàn toàn không cần phải tiếp tục.”
“Em đã hứa là sẽ kéo dài đến khi dự án của chúng ta kết thúc.” Giọng Cẩm lạnh xuống.
Dường như không biết phải nói thế nào, Đông dừng một chút mới lên tiếng: “Tôi không nghĩ mọi chuyện lại thuận lợi như thế.”
“Nói như vậy, vẫn là do tôi sai?” Giọng Cẩm lạnh hơn: “Không nên bí mật thay em dọn dẹp những phiền phức đó, không nên ủng hộ tập đoàn Bạch Xuyên ở bên ngoài, không nên âm thầm giựt dây cho em bàn bạc thành công nhiều hợp đồng hợp tác lớn.”
“Tôi đã nói tôi rất cảm ơn anh…”
“Em biết tôi muốn em cảm ơn thế nào!” Nói đến đây, lòng Cẩm đã nguội lạnh, anh nghiến răng: “Tôi không tin em không nhìn ra.”
Lại một lần im lặng, rất lâu sau Đông mới lại lên tiếng: “Thật xin lỗi, trong đời tôi còn chuyện quan trọng hơn…”
“Là chuyện gì quan trọng hơn?” Cẩm bật cười khẽ: “Danh lợi? Quyền thế? Địa vị? Tiền bạc? Em tin không có một ngày em sẽ mất đi tất cả!”
Ngẩng đầu lên, Đông vẫn bình tĩnh như trước, thái độ cũng kiên quyết không thể thay đổi: “Cho dù mất đi những thứ đó, tôi cũng không thể tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796343/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.