“Ừ.” Đông lên tiếng, có lẽ là tâm trạng thật sự rất tốt nên hiếm khi cậu nói nhiều hơn bình thường: “Cảm giác mọi chuyện đều nắm trong lòng bàn tay đúng là không tệ.”
“Gần đây nếu hỏi xem người may mắn nhất, đáp án của mọi người chắc chắn là chủ tịch Đông Sơn!” Cẩm trêu ghẹo.
“Anh cũng không phải là mấy nữ sinh thích nghiên cứu các chòm sao, lại còn may mắn nữa chứ!” Đông mím môi đắc ý: “Đó gọi là mưu sự tại nhân.”
Dáng vẻ híp mắt kiêu ngạo thật sự rất đáng yêu, Cẩm chỉ mỉm cười nhìn cậu, đến đáp lại cậu cũng quên luôn.
Cẩm im lặng làm Đông tưởng anh đang ám chỉ gì đó, cậu cong miệng lên than thở: “Được rồi! Tôi biết có một nửa là dựa vào hỗ trợ của Hội Tam Hoàng, để cho tôi đắc ý một chút thì có làm sao!”
“Em cứ đắc ý hết sức đi.” Cẩm bật cười: “Thật vinh hạnh cho Hội Tam Hoàng nho nhỏ của tôi có thể hữu dụng với em.”
Liếc nhìn Cẩm một cái, cậu nói: “Có thể thuận lợi như thế, đúng là nên cảm ơn anh.”
“Tôi chưa làm cái gì cả!” Cẩm thụ sủng nhược kinh (được yêu thích mà sinh ra sợ hãi).
Miệng Cẩm nói anh chưa làm gì nhưng Đông cũng không ngốc, từ sau khi bị thương thì rất nhiều rắc rối bỗng nhiên biến mất, các phương diện hợp tác cũng trở nên thuận lợi, mặc dù Hội Tam Hoàng không tham gia trực tiếp nhưng cũng hỗ trợ bên cạnh không ít.
“Nói tóm lại, cám ơn anh!” Đông nhún vai, không tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796340/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.