Ông chủ không thích một người không cần bất kì lí do gì, Đông nói như thế rõ ràng là đang vòng vo chỉ trích Tự Phương không làm tròn bổn phận, so với bị xử phạt thì cách làm này còn khiến hắn khó chịu hơn.
“Kính Ngôn thiếu gia… Cậu ấy rất sợ lạnh…”
“Bản thân tôi thì không sợ, đáng tiếc vết thương trên lưng của tôi sợ.” Đông bình tĩnh như thế lại đâm vào lòng Tự Phương một nhát đau.
“Đi ra ngoài đi! Tôi muốn nghỉ ngơi.” Như cũ lạnh nhạt, không thể chống lại: “Sáng mai tôi muốn nhìn thấy em ấy điểm danh đi làm.”
“… Dạ.” Tuy là nhận lời nhưng trên mặt Tự Phương đã không còn áy náy khi nãy, chỉ còn nắm tay phẫn nộ nắm chặt không chỗ trút ra.
Từ khi Tự Phương bước vào cho đến khi hắn ra ngoài Cẩm đều lặng lẽ đứng nhìn toàn bộ, chờ Tự Phương đóng cửa lại mới lên tiếng: “Em cũng quá ngốc, cho dù có ghét Bạch Xuyên Kính Ngôn thì chỉ cần nhịn xuống một chút, lợi dụng áy náy của Tự Phương thật tốt, khiến hắn thay đổi tâm ý yêu quý em là việc khó hay sao? Bây giờ em trút giận ngược lại khiến hắn càng xa cách em hơn.”
Liếc nhìn Cẩm, Đông cười nhẹ một tiếng: “Ai muốn anh ta áy náy? Yêu tôi lại càng không cần thiết! Cái loại yêu này rất vô dụng, anh ta muốn yêu Kính Ngôn thì cứ để anh ta yêu Kính Ngôn.”
Lời nói này nghe giống đang giận hờn nhưng trên mặt Đông không có một chút vẻ tức giận nào, ngược lại còn dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796322/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.