Khi đến nơi Đông được bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu không bao lâu thì Tự Phương và Kính Ngôn cũng chạy tới.
“Vết thương của Chủ tịch nghiêm trọng lắm sao?” Tự Phương túm Cẩm hỏi.
Cẩm hất tay hắn ra, lạnh lùng nói: “Vậy một đao kia tại sao lại đánh tới chỗ em ấy anh còn không biết sao?”
Tự Phương nghẹn lời, lại hỏi: “Chủ tịch không nguy hiểm đến tính mạng chứ?”
Cẩm xoay người hung hăng đánh vào bụng Tự Phương, ánh mắt sắc bén, giọng điệu thâm trầm: “Nếu mất đi tính mạng vì anh thật sự không đáng!”
Tự Phương ôm bụng quỳ sụp xuống, Cẩm lại đá hắn một cước, quát lên: “Chủ tịch của anh còn chưa chết, không cần phải quỳ lạy em ấy.”
Nói xong liền không quan tâm tới bọn họ, xoay người bước đến gần phòng cấp cứu, người của Hội Tam Hoàng ngầm hiểu bước lên phía trước ngăn Tự Phương và Kính Ngôn bên ngoài.
Một đòn kia của Cẩm không nể tình một chút nào, một lúc lâu sau Tự Phương vẫn không thể đứng thẳng lên, Kính Ngôn đỡ Tự Phương ngồi xuống ghế, cúi đầu nói vài câu, Tự Phương lắc đầu không để ý tới, trên người của bọn họ đều có mấy vết thương cũng không còn tâm trạng để xử lí, sau đó những y tá quen biết họ nhìn thấy mới chủ động giúp băng bó.
Không biết qua bao lâu, đèn phòng cấp cứu cũng tắt, Đông được đẩy ra liền được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, Cẩm bất ngờ, không khỏi căng thẳng, vội vàng chặn một bác sĩ hỏi tình trạng của cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796318/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.