Hôm sau tất cả theo kế hoạch đã định sẵn, thuận lợi hạ được tà linh khôi phục lại yên bình cho thôn nhỏ. Chiều hôm đó bọn họ cũng bình an trở về núi, ai cũng mang vẻ mặt đầy mệt mỏi trừ Bạch Dương. Cả ngày hôm nay ngoại trừ dùng một chút máu và linh lực gia công sức mạnh cho vũ khí của mọi người thì nàng chẳng làm gì cả, giờ phút này nàng không cầm được vui vẻ mà kéo lấy tay Mặc Ngõa.
"Chúng ta đi chơi"
Mặc Ngõa đứng khựng lại không nhúc nhích làm cho Bạch Dương không cách nào kéo hắn được liền xoay ngưòi lại hỏi.
"Huynh sau vậy? Không muốn sau?"
Mặc Ngõa lạnh giọng cất lời, trong lời nói có phần hơi trầm khàn.
"Hôm nay ta có chút mệt, chắc là không đi cùng muội được."
Bị từ chối Bạch Dương hơi thất vọng buông tay Mặc Ngõa ra.
"Được rồi, vậy huynh nghỉ ngơi cho tốt. Hôm khác ta sẽ tìm huynh"
Nói xong nàng ta chậm rãi xoay ngưòi đi về phòng.
Phòng của Dạ Cố và Tịch Trác Tuyền ở cạnh nhau, theo hướng đi sẽ đi đến phòng của Dạ Cố trước.
Dạ Cố đi phía trước vừa tới trước cửa phòng, y quay lại nói với Tịch Trác Tuyền.
"Ta vào đây, có việc gì cứ cho người sang kêu là được"
Dứt lời Dạ Cố tiến vào bên trong định xoay ngưòi đóng cửa thì chợt có một bàn tay ngăn lại, sau đó một thân hình to lớn luồn vào mạnh mẽ đóng chặt cửa phía sau lại.
Ngay lập tức Tịch Trác Tuyền ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-hoa-khai/3508998/chuong-32-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.