Tối hôm đó, cô nằm trên giường đọc truyện cho Thóc Thóc ngủ.
Thóc Thóc cũng rất dễ ru ngủ. Vừa nằm xuống không lâu còn nghe cô kể chuyện thì ngủ rất nhanh.
Đêm nay, Lâm Quỳ cả đêm bị mất ngủ, cô nằm nghiêng người nhìn Thóc Thóc.
Cô cứ như vậy mà nhìn Thóc Thóc ngủ tới tận gần sáng mới chợp mắt được một xíu.
Bởi vì ngủ muộn mà sáng sớm hôm nay tới tận chín giờ cô mới thức dậy.
Thóc Thóc chắc được vú năm tắm rửa nên thằng bé đang ngồi ngay ngắn bên dưới chơi lắp ráp.
Cô đi lại xoa đầu thằng bé rồi mới vào nhà vệ sinh rửa mặt và đánh răng.
Mười hai giờ bố mẹ Lâm sẽ xuống máy bay nên cô cũng tranh thủ thay đồ.
Khi thay đồ và makeup xong thì cô bế Thóc Thóc đi xuống lầu.
Vú năm thấy cô xuống thì mỉm cười nói: "Tiểu thư hôm nay Nhiên Nhiên và tiểu Nhi đã có tiết học từ sáng sớm nên chỉ có một mình con ở nhà!"
Cô mỉm cười nói: "Dạ, hôm nay bố mẹ con sẽ tới vú coi nấu gì đó ngon ngon nha."
Vú năm vui vẻ nói: "Hai đứa mau ngồi xuống đi, vú năm có nấu đồ bồi bổ cho Thóc Thóc nhà ta."
Cô để Thóc Thóc ngồi xuống dưới ghế, cẩn thận đút thằng bé ăn.
Thóc Thóc ngây ngô hỏi cô: "Mami, ông bà ngoại có phải rất dữ hay không ạ?"
Cô nghe Thóc Thóc hỏi xong thì bật cười: "Ông bà ngoại rất hiền còn rất thương con nữa!"
Cô xoa đầu thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/2874636/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.