Hạ Trí Khanh đang ngồi xử lí văn kiện ở toà nhà cao nhất.
Dáng vẻ lạnh lùng khiến ai nấy đều khiếp sợ.
Dù luôn là một nhân vật bí ẩn nhưng cái tên Hạ Trí Khanh vẫn khiến người ta khiếp sợ.
Bỗng nhiên điện thoại anh vang lên, đầu dây bên kia là người anh cài vào biệt phủ Hạ Gia gọi đến.
Anh nhíu mày nghe máy:
"Có chuyện gì?"
Bên kia giọng nói của một người phụ nữ lắp bắp sỡ hãi vang lên:
"Thiếu..thiếu gia..cậu..cậu.."
chân mày Hạ Trí Khanh càng nhíu chặt hơn, gằn giọng hỏi:
"NÓI LẸ!!"
Bên kia như đang hoảng hốt cứ lắp bắp nói chuyện khiến anh có cảm giác là đã có chuyện gì xảy ra..
Người phụ nữ đó cố gắng điều chỉnh hơi thở rồi nói:
"Thiếu..gia..mau về lẹ đi phui..nhân gặp..Áaaaaaaa"
Hạ Trí Khanh biết đã có gì xảy ra, trợn tròn mắt hét lớn vào điện thoại:
"Mẹ tôi xảy chuyện gì? Nè, alo?"
Bên kia bị ngắt kết nối, anh đập mạnh tay xuống bàn chửi thề:
"Chết tiệt!!!"
Anh ấy điện thoại gọi thật nhanh cho Hạ Diên. Chưa đầy năm phút Hạ Diên đã bắt máy.
Hạ Trí Khanh gấp gáp nói: "Bây giờ đang ở đâu?"
Hạ Diên không biết chuyện gì, bình tĩnh giơ đồng hồ trên tay lên xem rồ nói:
"Đang có cuộc họp với Hội đồng quản trị của công ty!"
Hạ Trí Khanh liền chửi tục một cái rồi nói:
"Khốn khiếp, dẹp hết đi họp gì chứ!"
Hạ Diên nhíu mày, hỏi:
"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/2874547/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.