Cổ của Tô Du rất đau, cô có thể cảm giác được vết thương trên da, có dòng máu ấm áp đang chảy ra, cùng dính với mồ hôi nhỏ xuống, trái tim của Tô Du cũng rất đau......
Đường Vân Linh khóc, miệng không ngừng cầu khẩn:
- Kỳ Đông...... Nhanh cứu em...... Cứu em......
Theo tiếng khóc thất thanh của Đường Vân Linh, Tống Kỳ Đông quay sang an ủi cô ta.
- Vân Linh, em đừng căng thẳng. Có anh ở đây, anh sẽ không để em có chuyện.
Tống Kỳ Đông một bên đề phòng nhìn kẻ xấu, một bên nói với cô ta như thế.
- Kỳ Đông...... Em không muốn chết...... Em không muốn rời khỏi anh...... Anh nhanh cứu em với......
Đường Vân Linh thê lương buồn bã nói, nước mắt lành lạnh từ gò má lướt xuống.
- Được rồi...... Anh biết mà, em trước tiên hãy gắng giữ tỉnh táo, đừng khóc, anh đáp ứng em, nhất định sẽ cứu em ra!
Tô Du tại chỗ nghe thấy lời nói đó của Tống Kỳ Đông, bị hai xấu kề cổ, Đường Vân Linh chẳng qua chỉ để lại nước mắt, cô lại chảy máu, Tống Kỳ Đông trong mắt chỉ có mỗi Đường Vân Linh!
Mỗi một lời cam kết dịu dàng, giống như là đao nhọn, nặng nề đâm vào trong tim cô, ở tim đã đầy rẫy vết thương, lại càng thêm máu thịt be bét.
Kẻ xấu đang giữ Tô Du thúc giục:
- Đại ca, cái bãi đậu xe này này có máy thu hình, nếu như bảo an tới, chúng ta không thể bỏ chạy được, mau mau quyết định nhanh một chút đi.
Bị kêu là đại ca, kẻ xấu vứt bỏ suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-co-tan-tinh-van-khong-tan/117237/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.