“Người ở đâu?”
“Không phải chứ Tề Vũ, mày kiểm tra hộ khẩu con người ta đấy à?”
Tôi chưa kịp phản ứng thì Diêm Hạo đã lên tiếng.
Tề Vũ chỉ trừng mắt một cái với anh ấy.
Rồi lại quay sang nhìn tôi chằm chằm.
“Trả lời.”
“Nam… Nam Kinh.”
Tôi rùng mình, không dám kháng cự.
Nhưng có vẻ trả lời xong tình hình thậm chí còn bất ổn hơn.
Bởi vì "người kiểm tra hộ khẩu" kia đột nhiên cười lớn sau khi nghe tôi nói xong.
Cảm giác như con mồi đang bị quan sát, tim tôi bắt đầu đập mạnh.
Tề Vũ có địch ý với tôi thì phải.
Mặc dù nụ cười đang nở trên môi nhưng đôi mắt của anh thì không hề vui vẻ.
“Cao khảo làm tốt đấy, đỗ Thanh Hoa rồi.”
Cảm giác có gì đó lạ lắm nhưng tôi cũng không thể làm gì khác ngoài việc gật gật đầu.
“Cũng tạm ạ...”
Tề Vũ lại cười.
Anh có vẻ như đang nén giận???
Thế nhưng lại nhanh nhẹn lấy điện thoại ra và quét mã QR của tôi.
“Được rồi, ngày mai sau giờ học đến phòng thí nghiệm.”
Hả??
Không chỉ có tôi mà đến cả Diêm Hạo cũng sững sờ.
“Vừa rồi không phải còn… ch.ê sao…?”
Diêm Hạo định bông đùa vài câu nhưng bắt gặp ánh mắt của Tề Vũ thì lại nuốt những lời đang định nói xuống.
6.
Từ khi tham gia phòng thí nghiệm của Tề Vũ, Lâm Y Y và tôi chưa tham gia bất kì câu lạc bộ nào.
Vì chỉ đến phòng thí nghiệm thôi cả hai đứa đã ngất lên ngất xuống rồi.
2 lần 1 tuần, 1 lần 2 tiếng.
Mỗi khi kết thúc, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-bac-dai/502742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.