Ôn Giản Ngôn: “Anh tìm thấy rồi sao? Vị trí cụ thể ở chỗ nào?”
Tóc Vàng chỉ về đằng trước, khẳng định chắc nịch: “Khoảng ba mươi mét về trước, phía bên phải có một cửa hàng đang mở cửa.”
“Được, vậy hành trình tiếp theo của chúng ta là tới đó phải không?
Chung Sơn xoa tay: “Vậy chúng ta đi thôi.”
Trần Mặc nhìn khắp xung quanh con đường tĩnh mịch, thận trọng bổ sung: “Số lượng cửa hàng mở cửa trên con phố này thật sự quá ít. Cửa hàng mở cửa vào thời điểm này sẽ không đơn giản như vậy, tóm lại, tiếp theo chúng ta nhất định càng phải cẩn thận.”
Những người khác nháo nhác gật đầu.
Cơn mưa lạnh lẽo từ trên bầu trời xám xịt xối xuống, đập tí tách vào con đường đá xanh, làm xáo động dòng nước đọng giữa các khe hở. Phía dưới mặt nước đọng hỗn loạn mơ hồ không chiếu ra được một chút ánh sáng hay bóng tối nào.
Trên đường phố, vài bóng người đứng rải rác bất động.
Chúng quay lưng về phía mọi người, đứng thẳng tại chỗ, hệt như chiếc đinh đóng chặt xuống đất.
Mọi người nâng cảnh giác lên mức cao nhất, bước dọc theo đường phố.
Họ cẩn thận đi vòng qua từng xác chết nằm rải rác trên đường, cố gắng tránh chúng càng xa càng tốt, tránh quấy rầy đến những tồn tại mang hơi thở kỳ lạ này.
Trong suốt quá trình, các thi thể vẫn không nhúc nhích.
Cho dù nhóm Ôn Giản Ngôn đi ngang qua chúng thì chúng cũng không có bất kỳ phản ứng gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887093/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.