Bầu trời bên ngoài ô cửa tối đen u ám, những hạt mưa lạnh rơi xuống.
Bên trong nhà nhỏ, ba chiếc ô làm từ da người nằm nghiêng ngả trên giá đựng ô, còn một chiếc khác thì nằm trong tay Trần Mặc.
Không khí bỗng chốc chìm vào khoảng lặng.
Mọi người đứng im tại chỗ không nói lời nào, ánh mắt thỉnh thoảng chạm nhau, một thứ cảm xúc không rõ hiện lên trong mắt từng người.
Căn nhà chìm trong bầu không khí kỳ lạ khiến người ta ngộp thở, như thể đang thầm giễu cợt có thứ gì đó sắp bùng nổ.
Cho đến khi một giọng nói thình lình vang lên, phá vỡ sự im lặng:
“Nếu đã như vậy, chúng ta cứ phái bốn người ra ngoài tìm bức tranh tiếp theo được không?”
Mọi người sửng sốt, nháo nhác quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền đến.
Thiếu nữ trong tà váy trắng đứng tại chỗ, tóc và quần áo cô ướt nhẹp, khuôn mặt tái nhợt trông thật yếu ớt và ngây thơ. Cô nhìn chằm chằm mọi người bằng cặp mắt nhạt màu trong veo, như thể không cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ vừa rồi:
“Ở đây có bốn chiếc ô, phải chăng là vì trong tranh có bốn người?”
“Nếu vậy chỉ cần tìm được vị trí của bức tranh tiếp theo, chẳng phải chúng ta sẽ nhận được nhiều ô hơn à?”
Ôn Giản Ngôn nói.
“… Tất nhiên.”
Đội trưởng phe đen chậm rãi gật đầu, mỉm cười với họ.
Những người khác cũng nháo nhác gật đầu theo.
Trên nét mặt họ không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887068/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.